(GÓC REVIEW) PIZZA CHẢ CÁ

Ok, hôm qua mọi người đã được một phen náo loạn vì PIZZA MẮM TÔM mình up lên group Hội Ăn Gì rồi.
Nên hôm nay, mình quyết định đi qua tiệm Pizza 4P’s ở Phan Kế Bính, HN – nơi được cho là có món PIZZA MẮM TÔM ấy ở HN ăn thử xem thế nào.
Ai ngờ mắc quả tớm )) 
Nào có Pizza Bún Đậu Mắm Tôm ở đây đâu.
Ra là mới chỉ có ở SG và họ cũng đang thử nghiệm thôi.
Và ở 4P’s ngoài HN, thì mới chỉ có PIZZA CHẢ CÁ thôi!! 


Thế là mình thử gọi liền.
Nhưng để chắc ăn, mình gọi loại hai nửa topping khác nhau. Một nửa chả cá lã vọng. Một nửa vịt và táo. Nghe nó cũng dị dị như nhau và khá kích thích mình. Mình rất thích thử những thứ mới lạ.
Pizza 4P’s là một tiệm Pizza mình vô cùng yêu thích, nhưng mình toàn ăn trong SG. Lúc nào thèm thì mình lại bay vào SG ăn rồi lại bay ra. Chứ mình chưa ăn ở HN.
Chả hiểu thể nào đến giờ mình mới bước chân vào 1 hàng 4P’s ở HN.
Các món ở 4P phần lớn là hợp miệng mình và mình rất thích.
Trong lúc ngồi chờ (bọn mình ngồi ở bàn bar vòng quanh chỗ open kitchen). Bỗng nhiên một mùi gì đó rất khó ngửi bốc lên. Bọn mình dác dác nhìn quanh. Một mùi như mùi hải sản khá tanh và khó ngửi.
Nhưng một lúc sau thì hết. Và mình phát hiện ra đó là mùi các bạn đang nướng chả cá.
Có vẻ như trong không gian đầy mùi bột nướng, mùi phomai chảy, mùi caramel này thì mùi mắm tôm giềng mẻ từ những miếng cá kia hơi bị lạc lõng thành ra khó ngửi.
Các món khai vị mang ra đều ok.
Bọn mình ăn Caprese salad (phomai mozzarella tươi + cà chua + rau húng tây), Truffle Burrata Pie (bánh nướng xốp ngàn lớp kiểu Ý nhân phomai chảy và thịt hun khói) và mì cua (ảnh từng món trong comment nhé), đều là những món mình rất thích và thường gọi ở đây. Tuy nhiên 2 lần gần đây (1 lần 4P’s ở Takashimaya SG và lần này) cái Mozzarella tươi không còn thơm, ngậy và đặc biệt như hồi đầu mới mở nữa, ăn same same loại mua sẵn mình vẫn hay mua ở Liên Hoa hoặc loại nhập sẵn từ NewViet Gastronomy vậy. Cà chua thì tươi, giòn, nhưng không thơm ngọt, nói chung là thường.
Pie thì ngon, mình rất thích. Thơm, ngậy, vỏ giòn, nướng vừa độ.
Mì cua thì lại vẫn xuất sắc như mọi khi mình thích, vị gạch cua ngậy, thơm trong miệng. Mì chuẩn độ chín tới “sướng răng” (al dente), sốt thì dậy mùi cua, thịt cua cũng khá nhiều.
Cuối cùng là pizza.
Miếng Pizza chả cá chuẩn là một cái đế pizza có một lớp mỏng phomai rồi trải topping là nguyên đai nguyên kiện món chả cá Hà Nội (chả cá Lã Vọng) lên trên. Nghĩa là cá miếng ướp giềng mẻ nghệ và mắm tôm, nướng/chiên chín cùng ra uthì là, hành lá, lạc rang, ớt tươi.
Thật sự mà nói, nó… rất khó nói ))
Mùi vị thì đúng chuẩn chả cá HN. Vị giềng, mẻ, mắm tôm đều vừa vặn. OK
Đế thì đúng là một cái đế pizza rất ngon. Cạo giòn rồm rộp, đủ dẻo, thơm, bột rất ngon, nướng rất vừa. OK
Thế nhưng…
(mỉm cười)
(cười thêm cái nữa)
(thật duyên dáng)
Mình biết nói thế nào đây.
Ồ. Khi ngoạm miếng đầu tiên, mình ước gì mình lao ra hàng chả cá Anh Vũ ở ngay đầu Giảng Võ kia, làm một choác ngập mồm mắm tôm rồi về ngậm một viên Cậu Dưa Héo cho thơm miệng.
Nhai thêm chút nữa, ồ cái đế thật tuyệt. Cảm giác như mình đang quay trở lại Ý, miền biên giới Ý giáp Thuỵ Sĩ, ngồi trong một nhà hàng Pizza nhỏ xíu trong ngõ vùng biên, mùa hè tuyệt đẹp năm ấy, và đang ăn một miếng pizza của gia đình “3 thế hệ pizza” làm. Thật tuyệt.
Thế nhưng mà.
Chả nhưng gì cả.
Hết rồi ))
Chỉ thế thôi, tôi yêu anh ấy, bằng tất cả tình yêu trong tôi.
Chỉ thế thôi, tôi cám ơn đời, mang anh đến, điều ngọt ngào nhất trên đời.
À quên, đoạn trên là bài “Điều ngọt ngào nhất” của Đỗ Bảo.
Còn lại, Pizza chả cá, thì không còn gì hết.
Ngắn gọn hơn.
Nó bị gượng gạo.
Nó bị khiên cưỡng.
Nó bị dễ dãi trong sự kết hợp.
Khi mang nguyên văn chả cá đặt uỵch lên một cái đế Pizza ngon.
Ồ, mình không nghĩ sáng tạo lại dễ dãi thế này.
Bạn có một chả cá.
Bạn có một pizza.
Yes, pizza chả cá!
Mình xin phép phân tích theo quan điểm cá nhân chút về phần này.
Pizza, ngon là ở đế ngon + phomai ngon + xốt cà chua ngon là hồn cốt rồi, sau đó mới đến topping. Vì topping là thứ có thể linh hoạt biến hoá. Mấy thứ kia là mẫu số thì topping là tử số. Đại loại vậy. Mình không giỏi toán cho lắm.
Vậy nhưng ở pizza chả cá này, 2 thứ còn lại dường như biến mất hoặc bị lấn át. Chỉ còn đế ngon. Vậy, trên phương diện một chiếc pizza, nó bị “cải lùi” rồi.
Chả cá, ngon đầu tiên ở những miếng cá chắc thịt ,dai ngọt. Thì ở đây dường như dùng một loại cá khác, đông lạnh hoặc gì đó, và miếng rất nhỏ, không còn cắn ngập mồm để cảm nhận được vị cá tươi. Cũng là một cải lùi.
Phần gia vị ướp cá thì mình thấy ok, vừa miệng, giữ được mùi vị truyền thống của món này.
Nhưng thật tiếc, vì nó quá “nguyên bản” nên không đủ sức để có liên kết với người bạn đẹp giai là chiếc đế bánh đến từ nước Ý.
Nó giống như bùm! Đâm sầm vào nhau vậy.

Về việc kết hợp các phiên bản ẩm thực fusion, thì nguyên tắc chung.
Nó thế này.
Anh định thằng nào cân team?
Sống trên đời phải có trên có dưới. Nhà là phải có nóc.
Ơ mình lại nhầm, hình như cái này là triết lý cà phê cơ.

Mình đùa đấy, mình không nhầm đâu.
Một món ăn phiên bản dung hợp (fusion food), phải xác định cái nào là chính, là cơ bản, là nền tảng, là thằng đội trưởng cân team?
Nếu ở đây là món CHẢ CÁ PIZZA (chả cá ăn kiểu Pizza), với chả cá là chính, là phiên bản quốc tế hoá thú vị của một món Việt, thì chả cá nên giữ nguyên bản nhất có thể về mùi vị. Còn cái đế pizza chơi tới bến đi. Bún đóng thành bánh, kiểu như một chiếc pizza làm từ bún, Những thứ còn lại xếp lên trên. Ok, ăn chơi cho vui, cho lạ mắt.
Nhưng nếu đây là món PIZZA CHẢ CHÁ.
Nghĩa là Pizza là chính, là một loại Pizza được quốc tế hoá với các mùi vị món ăn các nước, thì đế pizza, sức mạnh pizza biến hình phải giữ được nguyên bản. Đế phải ngon, phomai phải thật ngon, và phần topping, hãy e lệ nép sau, phải có sự biến hoá để nhập gia tuỳ tục với cái anh pizza kia. Chứ không phải ông đường ông tôi đường tôi trên đường đời ta va cái bụp vào nhau là xong.
Dễ thế thì quê tôi đầy!
Vậy nên, nếu có một góp ý của mình, một gợi ý của mình về một chiếc Pizza chả cá, hãy giữ một chiếc đế ngon như 4P’s vẫn làm, hãy níu lại phần phomai thơm ngậy.
Thằng chả cá đâu ra đây ông bảo! Mày ít đi một tý, dùng đúng loại cá tươi ngon lành, điểm vài miếng còn nguyên da, tươi rói, ướp cũng thơm lừng ra nhưng tiết chế thôi, chỉ gọi là “thoang thoảng”. Hành thì là cũng bớt đi, mọi thứ nhỏ bé đi, lùi lại đi. Không phải để kém đi, mà để cùng hoà hợp, để tổng thể có sự tương hỗ, như một dàn đồng ca đừng thằng nào cũng đòi làm kép chính vậy.
Và ngoài những loại lá gia vị truyền thống của chả cá, nhất quyết phải tìm bằng được một thằng hoa tiêu ngoại lai, gọi là thằng dẫn dắt, dẫn đường, chỉ điểm, thằng mách lẻo. Thằng này ngày xưa là bị ghét lắm đấy. Ăn đòn như chơi.
Nó chính là một thằng gia vị mùi nào đó giúp bạn gợi nhắc về một chiếc pizza cốt cách và lịch lãm. Như lá húng tây (basil), hay chuyển vế đổi dấu thành chút cỏ xạ hương (thyme) hay mùi tây dẹt (parsley) gì đó hoà hợp với cá và hải sản, cái này phải thử nghiệm, thử thử thử!!! Nhưng không thể thiếu cái cầu nối này.
Nói chung là, hãy thử lại. Đừng từ bỏ!
Vì vậy, mình chấm cái món pizza chả cá này của 4P’s là 3/10 điểm thôi.
Mình chê món này nhưng khen 4P’s táo bạo và dám thử.
Các món khác từ 8-9 điểm.
Nếu tò mò, bạn có thể thử.
Còn Pizza bún đậu mắm tôm của 4P’s, nghe nói mới chỉ có trong SG.
Một ngày gần nhất nếu sắp xếp được thời gian, mình lại bay vào ăn thử và review cho các bạn nhé.
Chúc các bạn một buổi tối nhiều niềm vui và ấm êm trong vòng tay của ai đó.
Nếu không có ai đó, thì tay trái, hãy êm ấm nắm lấy tay phải.
Cần éo gì bố con thằng nào.
Nếu bạn đã thử cả hai món pizza này, mời bạn chia sẻ trải nghiệm của mình ở facebook của chúng mình nhé 

Related posts

[MÓN NGON – BÀI THUỐC] TRỨNG RÁN LÁ MƠ THƠM BÙI GIẢI NHIỆT, BÍ QUYẾT TRỞ THÀNH NGƯỜI “TỐT BỤNG”

BÁNH XUÂN THÁI – MÓN BÁNH CỔ TRUYỀN DỊP TẾT HÀN THỰC CỦA NGƯỜI VIỆT XƯA.

Một bữa lười